Definify.com
Definition 2024
إنعاظ
إنعاظ
Arabic
Noun
إِنْعَاظ • (ʾinʿāẓ) m
- verbal noun of أَنْعَظَ (ʾanʿaẓa) (form IV)
Declension
Declension of noun إِنْعَاظ (ʾinʿāẓ)
Singular | basic singular triptote | ||
---|---|---|---|
Indefinite | Definite | Construct | |
Informal | إِنْعَاظ ʾinʿāẓ |
الْإِنْعَاظ al-ʾinʿāẓ |
إِنْعَاظ ʾinʿāẓ |
Nominative | إِنْعَاظٌ ʾinʿāẓun |
الْإِنْعَاظُ al-ʾinʿāẓu |
إِنْعَاظُ ʾinʿāẓu |
Accusative | إِنْعَاظًا ʾinʿāẓan |
الْإِنْعَاظَ al-ʾinʿāẓa |
إِنْعَاظَ ʾinʿāẓa |
Genitive | إِنْعَاظٍ ʾinʿāẓin |
الْإِنْعَاظِ al-ʾinʿāẓi |
إِنْعَاظِ ʾinʿāẓi |