Definify.com
Definition 2024
kèlle
kèlle
Limburgish
Noun
kèlle n
- not showing any emotions
- being emotionless
Verb
kèlle
- to not show any emotions
- to be emotionless
Conjugation
Montfortian conjugation of kèlle (first conjugation)
non-finite forms | infinitive | gerund | present participle | past participle | adjective | adverb |
---|---|---|---|---|---|---|
(tö) kèlle | 't kèlle n | kèllendj | höbbe gekèl | gekèldje, gekèldjer, gekèldjes | gekèldj, gekèldjelik | |
number & tense | verb-second | verb-first | ||||
present | past | subjunctive | present | past | subjunctive | |
first person singular | kèl | kèldje | kèlle | kèl | kèldje-n | kèlle-n |
second person singular | kèls | kèldjes | kèlle | kèls | kèldjes | kèller |
third person singular | kèltj | kèldje | kèlle | kèltj'r | kèldje | kèller |
first person plural | kèlle | kèldje | kèlle | kèltj | kèldje | kèlle |
second person plural | kèltj | kèldje | kèlle | kèltj | kèldje | kèlletj |
third person plural | kèlle | kèldje | kèlle | kèlle | kèldje | kèller |
other forms | noun | imperative singular impolite | imperative singular polite | imperative dual | imperative plural | inclusive |
't gekèl n | kèl! | kèltj! | kèltj, kèlletj! | kèltj! | kèllem |