Definify.com
Definition 2024
temen
temen
Dutch
Pronunciation
Verb
temen
Inflection
Inflection of temen (weak) | ||||
---|---|---|---|---|
infinitive | temen | |||
past singular | teemde | |||
past participle | geteemd | |||
infinitive | temen | |||
gerund | temen n | |||
verbal noun | — | |||
present tense | past tense | |||
1st person singular | teem | teemde | ||
2nd person sing. (jij) | teemt | teemde | ||
2nd person sing. (u) | teemt | teemde | ||
2nd person sing. (gij) | teemt | teemde | ||
3rd person singular | teemt | teemde | ||
plural | temen | teemden | ||
subjunctive sing.1 | teme | teemde | ||
subjunctive plur.1 | temen | teemden | ||
imperative sing. | teem | |||
imperative plur.1 | teemt | |||
participles | temend | geteemd | ||
1) Archaic. |
Slovene
Alternative forms
Etymology
From Proto-Slavic *tьmьnъ.
Pronunciation
- IPA(key): /ˈtə̀mən/, /təˈmə́n/
- Tonal orthography: tə̀mən, təmə̏n
Adjective
tèmen or temèn (comparative temnêjši, superlative nàjtemnêjši)
Declension
Declension of tèmen (hard)
singular | |||
---|---|---|---|
masculine | feminine | neuter | |
nominative | tèmen ind tèmni def |
tèmna | tèmno |
accusative | nominativeinan or genitiveanim | tèmno | tèmno |
genitive | tèmnega | tèmne | tèmnega |
dative | tèmnemu | tèmni | tèmnemu |
locative | tèmnem | tèmni | tèmnem |
instrumental | tèmnim | tèmno | tèmnim |
dual | |||
masculine | feminine | neuter | |
nominative | tèmna | tèmni | tèmni |
accusative | tèmna | tèmni | tèmni |
genitive | tèmnih | tèmnih | tèmnih |
dative | tèmnima | tèmnima | tèmnima |
locative | tèmnih | tèmnih | tèmnih |
instrumental | tèmnima | tèmnima | tèmnima |
plural | |||
masculine | feminine | neuter | |
nominative | tèmni | tèmne | tèmna |
accusative | tèmne | tèmne | tèmna |
genitive | tèmnih | tèmnih | tèmnih |
dative | tèmnim | tèmnim | tèmnim |
locative | tèmnih | tèmnih | tèmnih |
instrumental | tèmnimi | tèmnimi | tèmnimi |
This adjective needs an inflection-table template.